Sa Pa nổi tiếng với thị trấn sương mù, nhưng hành trình lần này của tôi lại hướng về Tà Chì Nhù – nơi mệnh danh là “nóc nhà của Yên Bái” và là điểm săn mây đẹp nhất miền Bắc. Tà Chì Nhù là tên của một ngọn núi nằm ở tỉnh Lào Cai được rất nhiều du khách biết đến. Nó nằm trong dãy núi Hoàng Liên Sơn, phía tây bắc của Việt Nam, và là một phần của khu vực núi cao có nhiều đỉnh núi nổi tiếng xuất hiện nhiều năm với thảm thực vật xanh mát. Khu vực này là một điểm đến phổ biến cho những người yêu thích leo núi và trekking yêu thích bởi vẻ đẹp hoang sơ chưa có nhiều sự tác động của con người đến cảnh quan núi rừng, cùng với những trải nghiệm thiên nhiên và văn hóa độc đáo của vùng núi phía bắc của Việt Nam khiến Tà Chù Nhìn chưa bao giờ hết hót.

Chúng tôi bắt đầu trekking từ sáng sớm, xuyên qua rừng tre, con dốc đá trơn trượt và những thảm cỏ vàng cháy nắng. Trên đường đi, cảm giác như mình đang ở một thế giới khác: không khói bụi, không deadline – chỉ có hơi thở của thiên nhiên và nhịp tim hối hả của chính mình.
Khi lên đến đỉnh, cả một biển mây lăn tăn dưới chân. Chúng tôi bật nhạc, dựng lều, và chờ khoảnh khắc mặt trời mọc – ánh sáng xuyên qua lớp mây, chiếu rọi vào từng giọt sương đọng lại. Một cảm giác khó tả. Lần đầu tiên tôi cảm nhận sự nhỏ bé và hạnh phúc cùng lúc.

Tôi ngồi im, không nói gì – chỉ lắng nghe tiếng gió vi vu lướt qua tai, tiếng bạn đồng hành rì rầm nấu mì buổi sáng, và tiếng lòng mình thổn thức. Không phải vì mệt, mà vì xúc động. Cả một hành trình dài, những bước chân loạng choạng trong sương, những lần muốn bỏ cuộc – giờ đây chỉ còn lại niềm hân hoan tĩnh lặng.
Chúng tôi ngồi sát bên nhau, đôi bàn tay lạnh buốt nhưng lòng thì ấm. Mỗi người đều nhìn về phía mặt trời – như thể ai cũng đang tìm lại một phần nào đó của chính mình bị đánh mất giữa guồng quay cuộc sống. Trên đỉnh núi ấy, tôi học được một điều giản dị: hạnh phúc không ở nơi xa vời, nó ở ngay khoảnh khắc ta dừng lại và thật sự sống.
Chuyến đi này không chỉ là một cuộc phượt, mà là một cuộc thanh lọc tâm